tình yêu hữu danh vô thực

Danh sách top 100 bài hát nhạc Chill mới và hay nhất, mang đến cho bạn những phút giây thoải mái và sâu lắng Thế giới Ảo Tình Yêu Thật (Remake Piano) Trịnh Đình Quang. 03:59. 26. Chẳng Ai Khác Ngoài Em. Là Anh Vô Tâm Lofi (Eric T-J) Nguyễn Hữu Thành. 04:25. 40. Em Hiểu Không. Vũ Từ đó bạn sẽ dễ dàng để đối chiếu với các tình huống sau và luận ra con số chính xác nhất. Giấc mơ liên quan đến mộng tinh thì nên đánh con 19 - 98. Mơ thấy đang mộng tinh cùng chồng đánh con 89 - 97. Mơ thấy đang mộng tinh với vợ, muốn trúng lô đề thì đánh ngay con 18 - 08. Mơ thấy mình mộng tinh với người lạ đừng bỏ qua con 90 - 17 - 13. Tình yêu hữu danh vô thực - Lục Xu (17) Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit' ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết : 23,871 Được thích: 22,185. Tình hữu danh vô thực Tác giả: Lục Xu Edit: Mạn Châu Sa Thể Để thực hiện được smls đó cần phải trải qua 2 bước: Bước 1 là gccn phải dành lấy chính quyền nhà nước trong tay gc tư sản, Bước 2 là gc vô sản dùng sự thống trị của mình để từng bước xd xh mới - XHCN. *Điều kiện kq qui định smls của gccn: Thanh Thảo đã khéo nói hộ chúng ta nỗi nhớ ấy thông qua bài thơ Gặp lá cơm nếp. Khi xa nhà, bỗng dưng gặp lá nếp mà nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ thế ùa về. Nhớ về mẹ là nhớ món xôi của mẹ "bát xôi mùa gặt/ mùi xôi sao lạ lùng". Mùi xôi của mẹ hay chính là vị quê hương quen thuộc luôn thường trực trong con "thơm suốt đường con". Người yêu tỏ vẻ không quan tâm Khi bạn kể với chàng về việc được nhiều bạn nam chú ý theo đuổi và hỏi ý chàng. Anh ấy thường nói câu: "Tùy em", "Mặc kệ em", hay "Anh không liên quan"… Bạn nghe vậy nhưng đừng vội cho rằng chàng thật sự không quan tâm nhé. Vì thực ra, trong lòng anh ấy đang "dậy sóng" đó. nonmunadi1986. Mấy ngày nay Giản Ngưng vẫn luôn nằm trên giường, không nói một lời. Bác sĩ gia đình cũng đã kiểm tra cho cô, xác thực rằng cô không có vấn đề gì, chỉ là bị thương ngoài da. Nhưng trước khi rời đi lại khuyên cô đến gặp bác sĩ tâm lý, nói rằng tâm tình của cô không bình thường. Cô cười khẽ, cảm xúc bình thường thì mới có nghĩa là không bình tẩu ở ngoài gõ cửa, cô nghe thấy cũng không quan tâm, cửa bị gõ một hồi lâu cô mới bảo người tiến vào.“ Giản... oh. phu nhân. dưới lầu có điện thoại tìm cô."Giản Ngưng gật đầu, ý bảo đã biết. Cố Trường Dạ luôn gọi cô là Giản tiểu thư, khi anh ta không có ở đây, cũng không nhiều khi nói chuyện cùng cô, hiện tại lại không biết gọi cô như thế có điện thoại... Số điện thoại nhà rất ít người biết, cũng lâu không có ai gọi đến. Nếu cô nói với người khác cô hiện tại không dùng điện thoại, không biết có bị người ta cho là người ngoài hành tinh không nữa. Cô cười nhạt, đâu cần cái gì cũng phải biết, cũng như cô giả bộ cứng rắn mà thôi. Nhìn qua vừa kì vừa con đầu tiên không còn, không bao lâu sau đã có người gọi điện cho cô. Lúc ấy cô nghe không hiểu gì cả, người khác gọi cô đi ra ngoài cô liền đi. Sau khi gặp mặt tại quán cà phê, cô cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười. Cô là vợ Cố Trường Dạ, từ khi nào đến lượt người khác bình luận cô là kẻ vô trách nhiệm. Nói rằng cô không xứng với Cố Trường Dạ, Cố Trường Dạ căn bản cũng không yêu cô, cô không cần phải quấn quít lấy anh ta. Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô cảm thấy có người cùng với mình nói đùa lại hoàn toàn không phải là điều đáng để dần người tìm đến cô ngày càng đó cô bị làm phiền, liền đến tìm Cố Trường Dạ, nói với anh ta phụ nữ bây giờ thật không biết xấu hổ, tìm đến cô nói những việc không có thật. Bây giờ cô chỉ nhớ rõ khi cô nói những điều đó Cố Trường Dạ làm ra bộ mặt nửa cười nửa không. Cô ngu xuẩn cho rằng, Cố Trường Dạ không giải thích là muốn nói cho cô biết rằng, những chuyện như thế này không cần phải giải thích bởi anh ta sẽ không làm loại chuyện như khi có ngày càng nhiều người phụ nữ đến tìm cô, rốt cuộc cô cũng lên cơn, bắt đầu quay sang làm nũng Cố Trường Dạ. Cô bắt đầu hoài nghi những việc làm bên ngoài của anh ta, cũng giống như những người vợ khác hoài nghi chồng mình bên ngoài làm việc xấu. Cô không ngừng gọi điện cho anh ta, không ngừng cùng anh ta ầm cho đến khi anh ta uống say gọi tên Quan Điềm cô mới hiểu được, tất cả những gì cô làm giống như diễn viên hề. Nói không chừng anh ta còn đứng một bên xem cô người phụ nữ tìm đến cô đều nói với cô một câu Cố Trường Dạ căn bản không yêu cảm thấy những lời nói ấy rất chính như cứ ba ngày lại có một người phụ nữ đến tìm cô, đem quan hệ hiện tại của bọn họ với Cố Trường Dạ tường thuật với cô. Cô không biết là thật hay giả, ngày càng thiếu cảm giác an toàn , cô ném điện thoại ra yên tĩnh, không còn có người bên tai cô nói về những việc của Cố Trường Dạ, cũng không có người phụ nữ nào nói với cô Cố Trường Dạ đối với bọn họ tốt như thế nào, càng không có người nhắc nhở cô, chồng của cô hoàn toàn không yêu Nhưng thay quần áo, chậm rãi đi xuống lầu. Cô có chút chờ mong, chờ mong là cha cô gọi điện, nhưng thực ra điều này hoàn toàn không có khả điện thoại, cô dịu giọng " Xin chào, tôi là Giản Ngưng, xin hỏi cô là...?"" Cố Phu nhân, xin chào, tôi là Tịch Dung Dung, có thể gặp mặt cô được không?"Tịch Dung Dung hẹn cô ở một quán cà phê cao cấp. Khi cô đến lập tức có người dẫn cô lên tầng hai, lầu hai đã có người bao chọn. Giản Ngưng hiểu được, Tich Dung Dung hiện tại đang rất nổi tiếng, các phóng viên tranh nhau chụp hình cô ta làm tin tức, vì thế cô ta đương nhiên phải cẩn Ngưng ăn mặc rất tùy ý, ngay cả trang điểm cũng không có, so với Tịch Dung Dung trang điểm tinh xảo thì khí thế có phần kém. Tịch Dung Dung ngoài đời không được như trong TV, làm da kém hơn một chút nhưng lại có vẻ trẻ hơn Ngưng nhìn về phía Tịch Dung Dung " Không biết Tịch tiểu thư tìm tôi có việc gì?"Tich Dung Dung quan sát Giản Ngưng, quả nhiên có phần xinh đẹp nhưng lại thiếu sức sống, hơn nữa đối với một người đàn ông có tiền mà nói thì mỹ nhân không phải là vấn đề quan trọng, quan trọng là anh ta cần tìm một mỹ nhân phù hợp với địa vị của mình." Phu nhân bộn bề nhiều việc sao? Tôi chỉ muốn cùng phu nhân uống tách cà phê thôi." Tịch Dung Dung cười ngọt ngào, đồng thời cũng không ngừng quan sát biểu cảm của Giản Ngưng, " Đoạn thời gian trước bị báo chí chụp ảnh đưa tin, chắc là phu nhân đã xem qua. Sau khi báo chí làm sáng tỏ nhưng vẫn cảm thấy không yên lòng, vẫn muốn tìm cơ hội cùng phu nhân giải thích, tôi và Cố thiếu thật sự không có gì."Giấu đầu hở đuôi, Giản Ngưng vẫn cho rằng hôm nay sẽ lại được nghe câu nói kinh điển kia Anh ấy căn bản không yêu không ra, "Báo chí gì?" cô cười cười " Tôi không xem tin tức giải trí."" Ồ! Thật sao?" Tịch Dung Dung lộ ra sự kinh ngạc " Vậy phu nhân làm thế nào lại biết tôi?"" Tịch tiểu thư đã nói rất rõ trong điện thoại, tôi cũng đã nghe rất rõ ràng."Có lẽ là cảm thấy xấu hổ, Tịch Dung Dung giục nhân viên phục vụ mang cà phê lên, tiếp tục nói chuyện phiếm với Giản Ngưng " Phu nhân thích làm việc gì?"" Ăn chay niệm phật."" Cố phu nhân cũng thật biết nói đùa."Giản Ngưng chỉ cười không nói, Tịch Dung Dung nhớ lại một số chuyện của Cố Trường Dạ, khen anh ta là người đàn ông tốt, tin rằng đa số phụ nữ đều bị anh ta hấp Ngưng quấy cốc cà phê trước mặt, biết rằng cô ta muốn chọc giận mình, loại trò chơi này đã có quá nhiều người sử dụng rồi. Người khác có thể chơi rất vui nhưng cô không có chút hứng thú nào. " Thật xin lỗi, tôi còn có chút chuyện, phải đi trước."Tịch Dung Dung cười gượng gạo, thấy cô phải đi, vẻ ngụy trang trên mặt dường như bị xé rách" Nghe nói quan hệ giữa cô và Cố thiếu không tốt lắm."Giản Ngưng mới đi được vài bước, xoay người, như cười như không nhìn Tịch Dung Dung " Ánh mắt của cô rất giống cô ấy."Một câu nói không đầu không đuôi làm cho Tịch Dung Dung không hiểu gì, âm thầm tức giận. Theo như lời đồn vị phu nhân này rất dễ tức giận hay sao, như thế nào lời đồn so với hiện tại lại không giống đại diện lập tức tiến lên " Cô đang làm cái trò quỷ gì thế?"Tịch Dung Dung hai tay để trước ngực " Rất đơn giản, khiến cho Cố Thiếu nghĩ rằng vợ anh ta gọi tôi ra ngoài, phải biết rằng anh ta không nói cho tôi biết cách liên lạc với vợ anh ta."" Trách không được lần trước cô cùng với C* ăn cơm."*C tên nhân vật mà tác giả cũng lười đặt tên, nhân vật quần chúngTịch Dung DUng nhún nhún vai " Nếu Cố thiếu biết tôi bị ủy khuất, diễn viên chính của bộ phim kia..."Người đại diện lắc lắc đầu, các cô gái bây giờ tuổi không lớn lắm vậy mà có bao nhiêu ý đồ xấu xa trong Ngưng thu thập rất nhiều thông tin liên quan đến Cố Trường Dạ trên báo chí, trong đó có rất nhiều nữ minh tinh nổi tiếng. Những nữ minh tinh này, sau khi cô thu thập được nhiều tạp chí, cô có thể nhận ra , bọn họ có ít nhất một điểm giống với Quan Điềm. Có khi là hình dáng rất giống, có khi là gò má, cũng có khi là đôi môi,... Còn Tịch Dung Dung thì ánh mắt rất giống Quan này giống như tiết mục thế thân vậy, thế nhưng lại diễn ra trong cuộc sống của cô, hơn nữa người đàn ông kia còn là chồng cô. Tức giận sao? Cô chỉ cảm thấy buồn cười, hoặc nói cách khác là đáng buồn. Trong lòng bỗng nổi lên ý nghĩ độc ác, Cố Trường Dạ chẳng qua cũng chỉ có thể dùng cách thức đáng thương này để kéo dài tình yêu cao quý của anh lẽ điều này không đáng để cười sao?Một mình cô đi loanh quanh, thành phố lớn như vậy lại không có một nơi cô có thể đến. Cô đi đến một ngã tư rất xa, hai bên đường trồng cây bạch dương, rễ cây rơi loạn xuống dưới, tựa như đang tỏ vẻ lười đường có một ông lão cầm một cái túi to, không ngừng lục lọi thùng rác ven đường, tìm thấy một chai nước khoáng trống rỗng. Giản Ngưng nhìn ông lão trong chốc lát, đi tới cửa hàng gần nhất mua hai chai nước, đem đến trước mặt ông lão nhìn thoáng qua, thấy trong chai có nước, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc."Ông uống đi." Giản Ngưng vẫn giữ nguyên động lão nhận lấy một chai nước, đẩy chai còn lại ra " Tôi chỉ uống một chai là đủ rồi."Giản Ngưng nhìn chai nước trong tay, dùng tốc độ nhanh nhất uống sạch nước trong chai, sau đó đưa cho ông lão " nước hết rồi."Ông lão nghiêm túc nhìn cô " Cô gái, tâm trạng không tốt sao?"Giản Ngưng cười cười không lên tiếng. Ông lão không hề uống nước mà lại nhìn vào cô " Có phải thất tình hay không?"Giản Ngưng lắc đầu, vẫn không trả lão thấy cô không nói lời nói, lắc đầu" Cô là cô gái tốt, nhất định sẽ được hạnh phúc. Lúc còn trẻ, luôn cho rằng một chút chuyện nhỏ cũng giống như trời sắp sập, chờ đến một độ tuổi nhất định sẽ biết, những chuyện này cũng không phải là việc lớn."Giản Ngưng nhìn người nọ, sau đó vẫy vẫy tay, ý muốn rời muốn đến độ tuổi ấy mới biết rằng những việc này chỉ là nhất thời, vậy thì cô mong tương lai đến nhanh một chút, cho dù trước đó cô luôn sợ thời gian trôi quá còn học đại học, trước khi thi chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng đến khi thi xong, cho rằng đó là việc hạnh phúc nhất. Trên thực tế, sau khi thi xong cũng không cảm thấy có bao nhiêu vui mừng. Phát hiện rằng thi không đáng sợ như mình nghĩ, mà tương lai có lẽ cũng không tốt đẹp như trong tưởng tượng."Giản tiểu thư đi gặp Tịch tiểu thư" người đàn ông cúi thấp đầu, giọng nói không có chút hơi ấm nào thông Trường Dạ dường như cảm thấy thú vị " sau đó thì sao?""Giản tiểu thư lập tức rời đi.""Không làm loạn sao?"Người đàn ông lắc Trường Dạ tựa vào ghế xoay, hai tay không ngừng đùa nghịch chiếc bút máy trong tay, đôi mắt khép hờ. Hắn nhớ rõ cô trước kia rất thích cười, mỗi khi muốn lấy lòng đều cười rộ lên, dường như đang đợi sự khích lệ từ hắn. Cô còn có thể tự nấu cơm, một bàn lớn tràn ngập đồ ăn, chờ hắn về nhà ăn cô cười lên, ánh mắt cong cong giống trăng tròn. Hắn mỗi lần nhìn thấy cô đều nghĩ, cô ta vì sao có thể vui vẻ như vậy? Tại sao có thể cười hồn nhiên như thế? Cô có biết hay không, mỗi khi cô cười như thế, lại có một người con gái khác chôn sâu dưới lòng cười của cô ngày càng chướng mẳt, khiến cho hắn rất muốn biết, nếu như gương mặt này không cười nữa thì sẽ thành bộ dạng gì. Tình tình đại tiểu thư của cô đúng là lợi hại, ngay cả đám huynh đệ của hắn cũng không dám tới công ty hắn náo loạn vậy mà cô dám một mình đến, nói với hắn những người phụ nữ kia khiến cô cảm thấy khó ta nhất định không biết, khi cô nói những lời này , hắn nghĩ là hắn đã đạt được mục lần cô đến tìm hắn ngày càng nhiều, nhận được không phải là sự an ủi của hắn mà là sự chán ghét, sau đó ở trước mặt cô cố tình nói đến Quan đã thành công, cuối cùng cũng khiến cho cô không nở nụ cười với hắn đạo có đôi lời muốn nói đoạn này tớ để là "hắn " mà không phải "anh ta" là vì đây là suy nghĩ của Cố Trường Dạ nhá!!! 5 CHƯƠNG MỚI NHẤTChương 48 KếtChương Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Phiên ngoạiChương 47 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 47Chương 46 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 46Chương 45 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 45Chương 1 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 1Chương 2 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 2Chương 3 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 3Chương 4 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 4Chương 5 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 5Chương 6 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 6Chương 7 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 7Chương 8 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 8Chương 9 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 9Chương 10 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 10Chương 11 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 11Chương 12 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 12Chương 13 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 13Chương 14 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 14 Chương 15 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 15Chương 16 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 16Chương 17 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 17Chương 18 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 18Chương 19 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 19Chương 20 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 20Chương 21 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 21Chương 22 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 22Chương 23 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 23Chương 24 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 24Chương 25 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 25Chương 26 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 26Chương 27 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 27Chương 28 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 28Chương 29 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 29Chương 30 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 30Chương 31 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 31Chương 32 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 32Chương 33 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 33Chương 34 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 34 Chương 35 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 35Chương 36 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 36Chương 37 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 37Chương 38 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 38Chương 39 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 39Chương 40 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 40Chương 41 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 41Chương 42 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 42Chương 43 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 43Chương 44 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 44Chương 45 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 45Chương 46 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 46Chương 47 Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Chương 47Chương Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Phiên ngoạiChương 48 KếtĐọc sách, thư giãn, thả tâm hồn theo những chuyến phiêu lưu đầy hứng thú, những cuộc tình ngang trái hay những câu chuyện đầy tiếng cười và nước Truyện Vạn Sách với hơn vạn cuốn sách, sẽ cung cấp cho bạn tài nguyên sách gần như vô tận. Không biết qua bao lâu, có người đến ôm cô, đưa cô vào bệnh khi Quan Điềm tỉnh lại, nhìn đến xung quanh hết thảy đều màu đau, rất đau, nhưng một giọt nước mắt cũng không rơi được.“Tôi sẽ bắt những người đó trả giá thật đắt.”Quan Điềm nhìn quanh, thấy hắn đang ngồi chỗ đó, ám ảnh cùng cô nhìn hắn, nhưng không khóc, bình tĩnh đến chết nói hắn sẽ bắt những người đó trả giá thật đắt, ý là hiện tại hắn không thể làm việc thời gian Hoàng Hạc không có mặt, người của Cố Trường Dạ đã tìm được hắn, nếu không Cố Trường Dạ lúc này đây, chỉ sợ lành ít dữ nói Lương Kim Bằng quả đúng là cho Hoàng Hạc đãi ngộ không ít, cho dù hắn không xử lí Cố Trường Dạ được sạch Hạc cũng không phải người dễ động vào, trước tiên Cố Trường Dạ tính cùng liên hợp với Hoàng Hạc, đối phó với Lương Kim Trường Dạ muốn mượn tay Hoàng Hạc, hạ Lương Kim đó sẽ thu thập đám người của Hoàng Hạc, bởi vì Hoàng Hạc bây giờ rất mạnh, hắn không thể mạo Hạc tựa như đối với Quan Điềm cảm thấy rất hứng thú, mà Lương Kim Bằng cũng chủ ý muốn cho Hoàng Hạc đối đầu với Cố Trường này nghe qua rất phức tạp, Quan Điềm là vô thức nghe cô nảy lên, ý niệm duy nhất trong đầu là, Ngưng Ngưng, người đàn ông này không thích hợp với cậu, không thể là người chồng tốt của Trường Dạ vẫn chăm sóc cô, cô không hỏi hắn sẽ làm gì với Hoàng Hạc, hắn cũng không nói, chính là chỉ yên lặng chăm sóc đến ngày cô nói với Cố Trường Dạ, đưa cô đến trường Đại học, cô muốn chia tay với bạn tối trước khi chia tay với Triển Hằng, cô nằm mơ một giấc mộng, Triển Hằng nói với cô, “Về sau bọn mình sẽ sinh hai đứa, một trai một trai sẽ thông minh giống mình, còn con gái sẽ xinh đẹp như cậu…”Sạch sẽ xinh đẹp, lần đầu tiên có từ có thể khiến cô đau lòng như nghĩ đến ba mẹ Triển Hằng, nghĩ đến lời lẽ ép buộc cô rời xa cậu ấy, sự tồn tại của cô chính là làm cản trở tiền đồ của cậu Hằng còn nhiều việc lớn phải làm, sao có thể bị cô trói nhìn Triển Hằng, lần đầu tiên thống khổ như chia tay xong, cô lên xe Cố Trường Dạ. Đây là lần đầu tiên sau khi phát sinh sự việc kia, cô khóc Trường Dạ ôm cô vào ngực, “Cậu ta không thể chấp nhận em, nhưng tôi có thể.”Ánh mắt của hắn rất kiên định, rất kiên không chê bai cô bẩn thỉu, lại cô thể giúp cô trả thù Hoàng Hạc, “Vì sao?” Cô nhìn hắn.“Tôi thích phụ nữ như em.”“Bởi vì tôi không cuống cuồng muốn tự sát?” Cô nở nụ cười châm chọc, trong nụ cười còn mang theo nước không gật đầu, cũng không phủ nhận, cô biết mình đoán đúng một Điềm lại khóc, cay đắng không chịu nhắm mắt lại, may mắn là cô, nếu là Ngưng Ngưng, vậy cô ấy biết làm thế nào bây giờ?Hiện tại Hoàng Hạc đối với cô vẫn dây dưa không dứt, thậm chí muốn cô trở thành người bên cạnh cô vẫn có gan cùng Triển Hằng qua lại, Triển Hằng sao có thể địch nổi đám ô hợp kia đây?Cô phải sống, cho dù sống trong tủi nhục, cho dù không biết được vì sao mình phải nên cô hiện tại không thể rời xa Cố Trường Dạ, ít nhất hắn có thể bảo đảm an toàn cho là lòng cô càng lúc càng nguội lạnh, không khóc, không quấy rối, nhìn qua rất bình thường, lại thập phần không bình Trường Dạ vẫn không cho cô xuất viện, những lúc rảnh đều tới cùng Điềm nghĩ đến rất nhiều chuyện, trải qua chuyện này, có lẽ may mất nhất trong cuộc đời cô, là gặp được Giản Ngưng cùng Triển đến ngày, ba và anh trai Giản Ngưng tìm đến cô, bọn họ hy vọng Giản Ngưng sẽ gả cho Cố Trường Dạ, cho nên cô phải tránh xa Cố Trường Dạ Điềm nhàn nhạt hỏi lại, “Nếu tôi không muốn?”“Vậy giữa mẹ cô và anh ta, cô chọn anh ta?”Bọn họ cũng không khác gì đám người kia, Quan Điềm trầm Hằng chết, cô vẫn kiên trì sống, cho dù trong lễ tang Triển Hằng, ba mẹ Triển Hằng ra sức đánh đập đó cô nghĩ, cô đã không có tình yêu, ít nhất còn có tình không vì ai mà sống, chỉ là muốn kiên cường sống mà Ngưng muốn gả cho Cố Trường Dạ? Quan Điềm không khỏi cười khổ, cô nghĩ đến cảnh Cố Trường Dạ nhìn xác chết, mắt thậm chí không thèm nháy một cái, lại nghĩ tới bộ dáng nũng nịu của Giản dù trong đám tang Triển Hằng, Giản Ngưng đã nói tuyệt giao với cô, nhưng cô vẫn xem Giản Ngưng là bạn tốt Hằng đã chết, nếu mẹ cô bây giờ cũng vì cô mà… Ngưng Ngưng thật muốn gả cho người người đàn ông kia sao?Quan Điềm nghĩ đến Giản Ngưng, nụ cười đơn thuần lại tốt cô chưa bao giờ được như vậy, ông trời sao có thể đối xử tàn nhẫn với cô như thế… Từ nhỏ đến lớn, mẹ cô bỏ đi, ba bị bệnh mất sớm, ông bà đánh đập, bạn trai mất… Có phải hay không cô chính là người kém may mắn nhất?Ngày hôm sau, Cố Trường Dạ tới thăm hắn rời đi, cô cười nhìn hắn, “Anh thật sự muốn kết hôn với tôi sao?”Hắn gật đầu, mà cô cười đến sáng cô chết, những người kia sẽ không làm khó mẹ cô, mẹ cô giống như trước có thể vui vẻ bên gia đình mới, giống như cô chưa bao giờ xuất chính cô, có thể như lời nói của ba mẹ Triển Hằng, đi cùng cậu trọng hơn là, nếu Cố Trường Dạ thật sự muốn kết hôn với cô, vậy sau khi cô chết, sẽ không thể quá nhanh lấy người khác, sẽ cách xa Giản Ngưng…Khi cô đứng ở trên sân thượng, trong lòng chỉ nghĩ duy nhất một điều Ngưng Ngưng, hãy tìm người đàn ông thực sự yêu thương đời cô có may mắn lớn nhất, chính là gặp được Triển Hằng và Giản Hằng đi rồi, vậy chỉ còn Giản Ngưng khiến cô trăn hy vọng hết thảy đều có thể theo cô rời đi, đau khổ, dơ bẩn, đều mang đi Trường Dạ, hắn không phải người đàn ông thích hợp với Ngưng, hãy tìm người đàn ông có thể làm cậu hạnh mắt Giản Ngưng rơi đầy màn hình điện nhiên nước mắt vẫn là thứ biết nói nhất, thì ra lòng cô vẫn đau, làm sao có thể nói tuyệt giao là tuyệt giao được, lòng cô, căn bản vẫn luôn hướng về cô hai bé gái ngồi ở sân trường, cùng nhau đón hoàng hôn, cùng nhau tâm sự.“Chúng ta sẽ làm bạn tốt suốt đời nhé.”“Ừ, bạn tốt suốt đời, vĩnh viễn không thay đổi.”Hai ngón tay út vươn lên ngoắc nhẹ một chút, dường như đang lập khế ước, suốt đời này sẽ không đổi Ngưng ăn cơm với mẹ Quan Điềm và em gái xong mới rời ăn cơm, Dương Kiều nói rất nhiều chuyện của Quan Điềm, Giản Ngưng đều nghiêm túc khi biết được sự thật, cô đột nhiên nghĩ, cả cuộc đời Quan Điềm, từ đầu đến cuối chưa từng hạnh thân cô ít nhất từng hạnh phúc, cô sẽ không vì đau thương sau này, quên mất đi phần quá khứ tốt bước một mình trên con đường dài, không biết nên đến nơi nào, không biết tương lai sẽ đi về xui quỷ khiến, cô muốn về lại biệt nhớ Tiểu Địch từng để vài món đồ ở đây, cô muốn về đó thì sao, sẽ đi nơi nào, cô không rõ ràng đường rất nhiều người liếc nhìn cô, sau đó vội vàng rời nhẹ nhàng cười, có lẽ người khác đều coi cô như cái xác không hồn, đều muốn tránh xa cô đến biệt thự, cô không muốn để người khác nhìn thấy mình, bởi vì bây giờ cô không muốn gặp người kia, tuyệt không có một lối khác đi vào biệt thự, là xuyên qua hậu hậu viện có một bể bơi lớn, Cố Trường Dạ từng thường xuyên bơi ở khi cô đi rồi, hắn cũng không động vào nơi này nữa, thành ra nơi này có chút hoang sờ thử, cửa hậu viện đã bị khóa, nhưng khe hở tương đối lớn, dùng sức vẫn có thể chui thời gian đen tối, cô phát hiện ra khe hở này, do dự thật lâu, vẫn không có dũng khí trốn yếu là nếu cô dám trốn, cũng sẽ bị người kia bắt trở chui từ cửa sắt vào, đi vào hành lang quen thuộc, thật cẩn thận tránh nhóm người giúp việc.“Cậu chủ vẫn chưa về, cô nói xem, cô chủ có thể đi đâu được?”“Làm sao tôi biết được? Bất quá cậu chủ như sắp phát điên rồi…”Giản Ngưng chạy nhanh lên lầu, cẩn thận đi đến phòng cô từng cảm giác được sự ẩm ướt, trong không khí cũng mang theo hơi lạnh dày đặc, sự thân thuộc này, làm cho cô bất giác nở nụ phòng có một túi sách nhỏ, là đồ cô mua cho Tiểu Địch, có một ít sách giáo khoa, cùng vài thứ đồ chơi Tiểu Địch rất ôm túi sách, trầm mặc một lúc lâu, mới chuẩn bị rời cô đi qua hành lang, trong thư phòng đột nhiên phát ra tiếng vang, dường như có vật gì rơi xuống Giản Ngưng đập thình thịch, đang chuẩn bị rời đi, bên trong lại truyền ra thanh âm.“Vì sao Đại ca lại nói với Chị dâu như vậy?” Nguyễn Ngộ Minh gấp tới mức muốn nhổ tung tóc trên đầu, “Chị dâu biến mất, Đại ca giống như phát điên hết lần này tới lần khác trước mặt Chị dâu nói những lời như vậy, là có ý gì?”Thấy tất cả mọi người đều trầm mặc, Nguyễn Ngộ Minh lại càng sốt ràng Đại ca bảo bọn hắn cùng đi tìm Chị dâu, nhưng bây giờ lại ngồi hết ở người dường như cũng không muốn Đại ca tìm thấy Chị dâu, tốt nhất giống như năm năm trước, Chị dâu hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời Đại Ngộ Minh khó chịu, “Các anh có phải hy vọng Chị dâu mãi mãi không xuất hiện nữa không?” Thấy mọi người vẫn trầm mặc, Nguyễn Ngộ Minh kích động đứng dậy, “Đại ca vì Chị dâu chống đỡ Giản kia Giản thị loạn như vậy, nếu không có Đại ca, thì sớm biến thành cái vỏ rỗng Giản lão gia, rõ ràng có người cố ý hãm hại, nói Chị dâu chết rồi, ông ấy mới kích động ngã bệnh. Anh trai Chị dâu thì sao, không có tiền đồ, nếu Đại ca không quản, không biết đã bị người khác giết chết bao nhiêu lần… Còn Tiểu Địch, chính Đại ca là người đưa nó đi bệnh Địch bị như vậy, Đại ca thống khổ không biết gấp bao nhiều lần, anh ấy làm sao có thể hại con trai của mình…”Năm đó sau khi Giản Ngưng rời đi, Giản Nhất Phàm tìm đến Cố Trường Dạ, nói muốn gặp em gái Trường Dạ cự tuyệt, mà Giản Nhất Phàm cũng là người cố chấp, không thấy em gái tuyệt đối không ngầm đoán được em gái đã chết oan, lại không dám nói với ba mình, chỉ có thể ngày ngày nguyền rủa Cố Trường Dạ không chết tử tế người của Ngô Toàn Hành moi được tin tức từ Giản Nhất Phàm, biết được tình hình Giản thế thừa dịp lúc sức khỏe Giản Trung Nhạc kém nhất, tiết lộ tin này cho Trung Nhạc nghe tin con gái chết, phun ra một ngụm máu, sau đó bất Toàn Hành tiếp tục tính kế Giản Nhất Phàm, Giản Nhất Phàm quả nhiên mắc mưu, thậm chí còn dính vào thuốc Giản thị đại loạn, Cố Trường Dạ bất ngờ xuất hiện vực Giản thị đi vốn muốn ra tay với đám người Ngô Toàn Hành, nhưng như vậy hắn đích thực sẽ mang tội danh thâu tóm Giản thị, vì thế đành phải gạt đám người Ngô Toàn Hành sang một bên, để sau này xử khi Giản Nhất Phàm nghiện thuốc phiện, gây gổ đánh nhau với vô số người, đắc tội với không biết bao nhiêu người có máu lần đều là Cố Trường Dạ đứng ra xử Ngộ Minh không chịu nổi, khuyên hắn đừng dính vào họ Giản nữa làm gì, nhưng hắn đều bỏ ngoài Nhất Phàm mặc dù bị người ta đánh bầm dập mặt mũi, vẫn hung ác nhìn Cố Trường Dạ, “Cố Trường Dạ cậu không chết tử tế của tôi không cần cậu lần nghe tên cậu tôi đều thấy ghê cậu còn xen vào nữa, tôi lập tức chết trước mặt gì cậu cũng từng bức tử em gái tôi, vậy không ngại bức tử thêm người nữa đâu nhỉ…”Cố Trường Dạ cho người đưa Giản Nhất Phàm đi trại cai nghiện, Giản Nhất Phàm thật sự cắn lưỡi tự tử, miệng ra rất nhiều Trường Dạ mới vẫy tay, nói người ta không cần để ý… Cặp mắt ai oán kia không làm hắn sợ, nhưng câu nói sau cùng, lại có thể làm cho lòng hắn nhói một Thừa Nghiệp nhìn về phía Thất thiếu, giống như nếu không có ai trả lời, cậu ta thật sẽ không dừng lại, “Chú còn không biết Đại ca đang nói khích sao?” Thấy Nguyễn Ngộ Minh nhìn mình chờ câu tiếp, Chu Thừa Nghiệp cảm thấy cậu ta quả thực vô cùng phiền hà, “Chú thấy Chị dâu bây giờ rất hạnh phúc, rất muốn sống sao? Chị dâu đã mất đi động lực sống từ lâu ca nói như vậy để Chị dâu hận anh ấy, hận đến tận xương tủy, như vậy Chị dâu mới có động lực sống để trả thù anh ấy…”Nguyễn Ngộ Minh nghe được, đột nhiên hiểu Ngưng đứng sau cánh cửa, tay bóp mạnh cái túi sách mệt mỏi ngồi tụt xuống, một lúc sau mới chậm chạp trở về chính căn phòng cô vừa rời đi. Giới thiệu nội dung Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực Cô cuối cùng cũng được gả cho ý trung nhân của mình, người đàn ông mà cô ao ước bấy lâu. Mọi chuyện như cổ tích, ai cũng cho rằng cô đang rất hạnh phúc, thế nhưng, chỉ mình cô biết, đó lại là một cơn ác mộng.

tình yêu hữu danh vô thực